Thứ Hai, 25 tháng 5, 2015

Kỹ Năng Lãnh Đạo - Các phong cách lãnh đạo

Kỹ Năng Lãnh Đạo - Các phong cách lãnh đạo

   Phong cách lãnh đạo của một cá nhân là dạng hành vi của người đó thể hiện các nỗ lực ảnh hưởng tới hoạt động của những người khác.
   Phong cách lãnh đạo là phương pháp làm việc của nhà lãnh đạo.
   Phong cách lãnh đạo là hệ thống các đấu hiệu đặc trưng của hoạt và động quản trị của nhà lãnh đạo, được quy định bởi các đặc điểm tư cách của họ.
   Phong cách lãnh đạo là kết quả của mối quan hệ giữa cá nhân và sự kiện, và được biểu lộ bằng công thức:  Phong cách lãnh đạo=Cá tínhxMôi trường.

Phân loại

   Phong cách độc tài
   Phong cách dân chủ
   Phong cách tự do

1. Phong cách lãnh đạo độc tài

Kiểu quản lý mệnh lệnh độc quyền được đặc trưng bằng việc tập trung mọi quyền lực vào tay một mình người quản lý, người lãnh đạo - quản lý bằng ý chí của mình, trấn áp ý chí và sáng kiến của mọi thành viên trong tập thể.

Phong cách lãnh đạo này xuất hiện khi các nhà lãnh đạo nói với các nhân viên chính xác những gì họ muốn các nhân viên làm và làm ra sao mà không kèm theo bất kỳ lời khuyên hay chỉ dẫn nào cả

ĐẶC ĐIỂM:

   Nhân sự ít thích lãnh đạo.
   Hiệu quả làm việc cao khi có mặt lãnh đạo, thấp khi không có mặt lãnh đạo.
   Không khí trong cơ quan: khởi hấn, phụ thuộc vào định hướng cá nhân

2 Phong cách lãnh đạo dân chủ:

Kiểu quản trị dân chủ được đặc trưng bằng việc người quản trị biết phân chia quyền lực quản lý của mình, tranh thủ ý kiến cấp dưới, đưa họ tham dự vào việc khởi thảo các quyết định.

Kiểu quản lý này còn tạo ra những điều kiện thuận tiện để cho những người cấp dưới được phát huy sáng kiến, tham dự vào việc đồ mưu hoạch và thực hiện kế hoạch, đồng thời tạo ra bầu không khí tâm lý tích cực trong quá trình quản trị.

ĐẶC ĐIỂM

   Nhân viên thích lãnh đạo hơn
   Không khí thân thiện, định hướng nhóm, định hướng nhiệm vụ
   năng suất cao, kể cả không có mặt của lãnh đạo.

3 Phong cách lãnh đạo tự do

Với phong cách lãnh đạo này, nhà lãnh đạo sẽ cho phép các viên chức được quyền ra quyết định, nhưng nhà lãnh đạo vẫn chịu nghĩa vụ đối với những quyết định được đưa ra.

Phong cách lãnh đạo phó thác được sử dụng khi các viên chức có khả năng phân tách tình huống và xác định những gì cần làm và làm như thế nào. Bạn chẳng thể ôm ấp đồm tất cả mọi công tác! Bạn phải đặt ra các thứ tự ưu tiên trong công việc và phó thác một số nhiệm vụ nào đó.

ĐẶC ĐIỂM

   NV ít thích lãnh đạo.
   Không khí trong cơ quan thân thiện, định hướng nhóm, định hướng vui chơi.
   Hiệu suất thấp, người lãnh đạo vắng mặt thường xuyên.

Các cảnh huống cụ thể

1. Theo thâm niên công việc

   Sử dụng phong cách lãnh đạo độc quyền đối với các viên chức mới, những người còn đang trong giai đoạn học việc.
   Nhà lãnh đạo sẽ là một tập huấn viên tốt với đầy đủ năng lực và trình độ.
   Nhờ đó, nhân viên sẽ được khích lệ để học hỏi những kỹ năng mới. Đây sẽ là một môi trường hoàn toàn mới dành cho các nhân viên.

2 Theo các giai đoạn phát triển của tập thể

   Giai đoạn khởi đầu hình thành. Là giai đoạn tập thể chưa ổn định, mọi thành viên thường chỉ thực hiện công tác được giao theo nhiệm vụ, nhà lãnh đạo nên sử dụng phong cách độc đoán.
   Giai đoạn tương đối ổn định.Khi các thành viên chưa có sự thống nhất, tự giác trong hoạt động, tính hăng hái, sự đoàn kết chưa cao, nên dùng kiểu lãnh đạo mềm dẻo, linh hoạt.
   Thời đoạn tập thể phát triển cao: Tập thể có bầu không khí tốt đẹp, có tinh thần đoàn kết, có khả năng tự quản, tự giác cao, nên dùng kiểu dân chủ hoặc tự do.

3 Dựa vào tính khí của NV

   Đối với tính khí sôi nổi – nóng nảy.
   Đối với tính khí trầm tư – nhút nhát.

4 Dựa vào nam nữ

5 Theo trình độ của NV:

   Sử dụng phong cách lãnh đạo phó thác đối với các nhân sự hiểu rõ về công tác hơn chính bản thân nhà lãnh đạo.
   Nhà lãnh đạo không thể ủ ấp đồm tất cả mọi thứ! Các viên chức cần làm chủ công việc của họ.
   Cũng như vậy, trường hợp này sẽ giúp nhà lãnh đạo có điều kiện để làm những công tác khác cấp thiết hơn.

6 Dựa theo tuổi:

   Nên dùng kiểu lãnh đạo tự do đối với người hơn tuổi.
   Ngược lại đối với người nhỏ tuổi thì dùng kiểu độc tài.

7 Cần độc đoán với:

   Những người ưa chống đối
   Không có tính tự chủ.
   Thiếu nghị lực
   Kém tính sáng tạo

8 Cần dân chủ với

   Những người có tính thần cộng tác.
   Có lối sống tập thể.

9 Nên tự do với

   Những người không thích giao tiếp.
   Hay có đầu óc cá nhân chủ nghĩa

10 Với cảnh huống bất trắc:

   Với một số tình huống đòi hỏi ta phải hành động khẩn trương và kịp thời, chả hạn như hoả hoạn.
   Mọi nỗ lực phải dốc hết vào xử lý tình huống.
   Cơ quan cần một sự lãnh đạo cứng rắn và oai quyền.

11 bất đồng trong tập thể:

   Khi có sự dị đồng trong tập thể, trước sự cừu địch, chia rẽ nội bộ, nhà quản trị cần phải vận dụng kiểu lãnh đạo độc đoán, sử dụng tối đa quyền lực của mình.

12 Những cảnh huống gây hoang mang

   Đôi khi do sự xáo trộn trong tập thể như đổi thay, cải tổ…không ai biết nên phải làm gì, mọi người đều hoang mang.
   Nhà quản trị phải tỏ ra gần gụi, gặp gỡ thảo luận, thông báo, tạo mối quan hệ thân mật để trấn an nhân sự.

St

Ái ngại nhân sự ăn vặt chốn công sở

Ăn vặt được xem là thú vui của giới văn phòng, vừa giải tỏa sự nhàm chán nơi công sở vừa cung cấp thêm năng lượng. Nếu nhân viên ăn vặt có tinh thần thì không có gì chê trách. Ngoại giả, việc ăn vặt chốn công sở đang dần bị biến tướng, gây tương tác bị động tới văn hóa công sở.

Hiện nay, các tổ chức thường đưa ra tiêu chí môi trường làm việc thoải mái, dễ chịu để viên chức không bị sức ép với công tác. Bởi thế, ngoài tuân thủ những quy định của đơn vị đề ra, viên chức được tự do làm những việc mình thích. Việc mang đồ ăn nhâm nhi trong giờ làm việc bởi vậy không bị cấm đoán.

Khi bước vào một văn phòng, người ta không thấy lạ khi thấy sự xuất hiện của những hộp ô mai hay gói khoai, mít sấy trên bàn của một nữ nhân viên hay những gói kẹo lạc, ngô cay trên bàn của một nam nhân viên.

Đâu đó là hình ảnh một viên chức miệng nhâm nhi thức ăn, còn tay thoăn thoắt đánh máy. Bỗng chốc, lề thói ăn vặt “vô tội vạ”, không có giờ giấc của nhân sự nhanh chóng biến thành một cái chợ ngay trong công ty. Viên chức cả nam lẫn nữ đều dự trữ cho mình đủ loại lương thực ăn nhanh để giải tỏa lúc “buồn mồm”.

Khi bàn về chuyện ăn vặt nơi công sở, không ít nhân viên cho rằng, đây chỉ là cái thú giúp họ giảm bớt nhàm chán và bao tay khi làm việc. Bản chất, ăn uống đối với họ không quan yếu. Không hẳn ai cũng nhận thức được ý nghĩa và mục đích của việc ăn vặt. Một số người thiếu tinh thần, biến thói quen dân dã thành một việc làm thái quá, ảnh hưởng văn hóa chung của cả cơ quan.

Đình Huệ (Quảng Ninh) san sớt ấn tượng về cô bạn đồng nghiệp cùng phòng có thị hiếu ăn vặt “có một không hai”. Phòng kinh doanh của Huệ có tất thảy 7 người và mình Hà là con gái. Hà luôn mặc định rằng “mình là một, là độc nhất” nên rất hay phách lối. Ngày nào đến chỗ làm, nàng ta cũng chuẩn bị chu đáo cho mình đủ những món ăn vặt. Trong giờ làm, Hà bỏ ra ăn tự nhiên, không mời chào ai.

Ăn uống lúc nào cũng phát ra những tiếng động thiếu tế nhị gây phiền cho người khác. Chưa hết, Hà còn là cô gái bừa bãi đến mất vệ sinh khiến mọi người trong phòng ai cũng phải lắc đầu chán chường. Nhiều lần, vì vội về mà Hà để lại cả một bãi trận mạc toàn vỏ hướng dương, vỏ kẹo khiến lũ kiến bâu đen đỏ trên bàn làm việc. Dù bị nhắc nhở nhiều lần, Hà vẫn chứng nào tật đó.



Tổ chức Ly là doanh nghiệp hành chính nhà nước, viên chức không bị bó buộc bởi những quy định khe khắt, không cấm ăn uống tại nơi làm việc. Công việc hàng ngày ít mà đông người, nên nhân viên chỉ làm túc tắc cho xong.

Do vậy, có nhiều thời gian rỗi rãi, mọi người thường hay lạm dụng thời gian công để làm việc cá nhân. Đám đàn ông cà kê câu chuyện ở quán trà đá đầu hẻm, còn chị em mua đồ ăn vặt về công ty “vừa thưởng thức vừa chém gió”. Mỗi ngày một thực đơn khác nhau, mùa nào thức đó đủ cả.

Đồ ăn mua về ăn giữa giờ toàn là những loại thực phẩm gây mùi. Nhiều hôm, văn phòng tổ chức nồng nặc mùi mít chín hay mùi chè sầu riêng khó ngửi. Dù tắt điều hòa, các cánh cửa phòng được mở tung, mùi vẫn không bay hết.

Ly kể, có lần mấy chị em đang hí hửng gọt cam ăn, đột ngột cấp trên vào phòng. Lúng túng, mỗi người một tay chóng vánh xử lý đống đồ ăn nhưng vỏ cam vẫn tỏa mùi… Cấp trên chán chường nhìn viên chức, đám chị em đủ một phen khiếp vía kinh hồn và tự đúc rút kinh nghiệm cho những lần sau.

Bên cạnh những tồn tại đang diễn ra, ở một số nơi khác, việc ăn vặt đã được nâng lên thành nét văn hóa. Thanh Hằng (nhân viên doanh nghiệp truyền thông tại Hà Nội) cho biết, dù rằng đã làm ở nhiều nơi nhưng Hằng vẫn thích công ty ngày nay nhất. Nơi đây, mọi người ý thức trong từng việc làm và cách ứng xử.

Ngay chuyện ăn vặt – tưởng chừng là thói cần bài trừ nơi công sở, doanh nghiệp của cô không hề cấm. Ngược lại, sếp cho nhân viên 20 phút giữa buổi giải lao ra ban công ăn uống để giải tỏa stress. Do đó, văn phòng tổ chức luôn luôn sạch sẽ, nhân viên giữ được ý thức thoải mái làm việc. Về nguồn thực phẩm đương nhiên do các nhân sự tự cung tự cấp. Thành ra, sau mỗi kỳ lương, mọi người thường trích ra một khoản nhỏ xung quỹ để tiền mua đồ ăn vặt hàng ngày.

Thế nhưng không phải sếp nào cũng dễ dãi và đồng ý cho nhân sự mình vừa ăn vừa làm. Hiện nay nhiều doanh nghiệp nghiêm nhặt trong việc cho viên chức ăn uống trong giờ làm việc. Họ cho rằng, khi nhân sự hội tụ vào ăn vặt họ sẽ xao nhãng với công tác dẫn đến hiệu suất kém.

Một số người quản trị khẳng định, việc để viên chức nhắm nháp trong giờ làm việc là không đáng hoan nghênh, trái lại liên quan đến sự chuyên nghiệp của nhân viên, cũng như môi trường chung công sở.

THEO TRÍ THỨC TRẺ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét